Tuệ Quang xin chào các đạo hữu,

...nếu bạn khóc, tôi sẽ khóc cùng với bạn - nếu bạn không có những gì buồn thì chúng ta bắt đầu kể chuyện tếu - nếu bạn gặp bất hạnh, mà trước mặt bạn là ngỏ cụt của cuối đường, thì tại nơi đó bạn có đủ 1 mảnh đất để tọa thiền...hạnh phúc và chân lý không phải là điểm đến ở cuối đường hay mong cầu về một cõi, mà nó ở ngay trên từng bước của chúng ta đi...vì có khởi sự đi nên mới có đến, vì có sự quyết tâm mong cầu muốn đạt được nên những vọng tưởng của sự tham lam sẽ hiện lên, đó là những muộn phiền khổ đau trong cuộc hành trình đi tìm Phật tánh và chân lý . Nếu bạn không biết trước tôi, thì cho dù tôi có đứng trước mặt bạn, bạn cũng không thể nhận ra...Phật Tánh không phải là cái nỗ lực đi tìm vì nó không phải là một vật hiện hữu đã có sẵn từ trước mà ta đã một lần biết qua....Cái gì không đến cũng không đi ? hãy nhìn lên bầu trời để quán chiếu, nơi mà ta đã có mặt từ đó, vì có sanh nên có tử, vì cái đến chỉ là sự dừng lại tạm thời nên rồi cũng phải ra đi cho dù ta có thích hay không thích...hãy nhìn lên bầu trời, nếu ta tìm kiếm Phật Tánh, Niết Bàn hay Cực-Lạc thì ta sẽ thấy những đám mây phiền não kéo đến, ta sẽ không tìm thấy được những gì ngoài hình tướng của đám mây, ta không thể nào nắm giữ được nó dù là hình ảnh của 1 vị Phật hay 1 vị Bồ-Tát...mây thì có đến có đi, nhưng bầu trời thì không đến cũng không đi...đó là sự rỗng không thanh tịnh và sáng suốt. Có ai thấy được hình ảnh của chư vị Phật hay Bồ-Tát dưới 1 bầu trời không mây chưa ? bầu trời không đến cũng không đi, mà tọa thiền thì không đi nhưng tất cả vạn thể của vũ trụ đều sẽ đến. Mô Phật

Tuệ Quang



Saturday, April 22, 2023

Xuân, Hạ, Thu, Đông, rồi lại Xuân.

 Mười hai năm trước.

...Xuân-Hạ-Thu-Đông đủ bốn mùa,
Vận hành vũ-trụ tựa thoi đưa.
Muôn ngàn vạn pháp trùng sanh diệt,
Diệt mất đi rồi trở lại sanh....
Vũ-trụ xoay đều thành một hình tròn mà không có cái bắt đầu, vạn vật nương theo đó mà thay đổi, khu rừng trước đó xanh tươi bây giờ màu lá đã ngả vàng chuẩn bị cho mình một thân tướng mới dũng mãnh hơn để chống lại cơn lạnh của mùa Đông sắp đến. Vạn vật cỏ cây đã chuyển mình thay đổi, riêng mặt nước hồ vẫn bình lặng thản nhiên...
...là một hành giả muốn đạt được trạng thái giải thoát thì ba nghiệp Thân-Khẩu-Ý phải luôn luôn được thanh tịnh vì bản chất của các pháp vốn đều là thanh tịnh cho nên tâm ta và tâm Phật đã đồng, là bất nhị, là không khác. Hòn sỏi bỏ vào miệng là ý nói : bệnh tùng khẩu nhập, họa tùng khẩu xuất. Bệnh có là do ăn, họa có là do nói. Trong kinh lại có câu : Tri giả bất ngôn, ngôn giả bất tri. Người có trí là người không nói, người nói nhiều là người không có trí. Khi ta học nói chỉ cần mất vài năm là đủ nhưng học im lặng thì cả đời vẫn chưa xong, cho nên trong suốt cảnh mùa đông chú tiểu chỉ hành mà không nói, chú hoàn toàn im lặng như mặt nước hồ bây giờ là băng đá. Đó là sự trở về bản thể của vũ trụ, đó là một trạng thái giải thoát.
Không có ổ khóa nào tạo ra mà không có chìa để mở, nếu chúng ta thấu hiểu được lời dạy của chư Phật thì đây là chìa khóa của Như-Lai trao cho chúng ta để mở cửa ngục tù, tù thì có thời gian mãn hạn, tù thì có vĩnh viễn chung thân, tù đôi khi phải xử chết...dầu chết như thế nào thì cũng gọi là chết.Vậy chết nghĩa là gì ?
-Chết là sự tách rời giữa linh hồn và thể xác mà Quan tài, nhà quàn và nghĩa trang là nơi chứng minh cho điều đó. Đó là cái chết của thế gian. Giải thoát là con đường đưa chúng ta đến chỗ không có sự chết vì cái chết ngay từ lúc ban đầu đã không có, cho nên sự Sống không phải là cái bắt đầu, Chết không phải là chung cuộc mà Chết là sự tách rời, là sự ra đi không còn bị ràng buộc bởi Tham, Sân, Si, Ái dục và Phiền não, sự biến đi những gì không phải của riêng ta. Của vũ-trụ hãy trả về cho vũ-trụ chỉ còn lại trong ta một thân xác với trạng thái Niết-Bàn tịch tỉnh...Đó mới là con đường giải thoát thật sự. !
Nam Mô Bổn Sư ThíchCa Mâu Ni Phật.
MâyLangThang




No comments:

Post a Comment