Như đã chia sẻ nơi phần đầu, đây là kinh phá mê để trở về với tánh Không, không có thầy nói và đệ tử ngồi nghe, mà là lời nhắn nhủ của Phật từ hư không giống như tiếng sấm sét phát ra từ trên trời, không có lời văn nào trong đó chỉ là một tia sáng cực mạnh xé tan màn vô minh đen tối và tiếng gầm để đánh thức những ai còn mê ngủ...
Như đã chia sẻ qua nơi phần đầu, chân lý không thể dạy cho người khác, trên thế giới này không có trường học hay cơ sở nào đem chân lý ra mà dạy cho ai, chân lý là cái luôn có sẵn bên trong bản thể mình, mình phải phát hiện và nhận ra nó. Ngài Huệ-năng là người chưa từng đến trường, ngài không biết chữ, thế mà ngài nhận ra được phật tánh nơi mình khi nghe qua một câu kệ trong bài kinh này. Chân lý là tuyệt đối mình phải nên nhận biết, ngày mình nhận biết không phải là ngày ấy trí thức của mình được nhiều hơn, trí thức càng nhiều thì bản ngã mở rộng như tam thiên đại thiên thế giới, nó dung chứa chiếm hữu đầy mọi thứ, mà chiếm tức là tham, do có tham nên mới đấu tranh hơn thua, có đấu tranh là có đối lập mà đối lập chính là cái tạo ra sân hận, do qúa sân hận nên không tự kềm chế được mà không kềm chế được tức thiếu trí tuệ là đồng nghĩa với si mê hay còn gọi là vô minh. Chân lý mới thật sự là bản thể của chính mình.
Phật nói những vi trần ấy, chẵng phải vi trần, đó tạm gọi là vi trần. Phật nói thế giới, chẵng phải thế giới chỉ tạm gọi là thế giới. Tánh của các pháp đều vô ngã tức tự nó không thể sanh ra nó được, pháp có là do trùng trùng duyên khởi tạo thành, con người là một pháp trong vô lượng pháp là một tiểu thế giới, có bao nhiêu vi trần thì có bấy nhiêu tiểu thế giới mà tất cả thế giới có đều là giả tạm vô thường nên dựa theo cái thấy bằng Nhục nhãn của thế gian nên gọi đó là vi trần, từ một vật thể nhỏ như hạt bụi lại biến thành một tiểu thế giới có thân tướng to lớn như núi chúa Tu-di, điều này với những người chưa sẵn sàng tức tin theo thường kiến ngoại đạo thì làm sao hiểu nổi, nếu chúng ta cầm trên tay một hạt mầm rồi chỉ vào thân cây to lớn phía sau nhà và nói với đứa bé rằng : thân cây đó là do từ hạt mầm này đây. Làm sao đứa trẻ có thể tin nổi ? cho nên ngài nói " tạm gọi là vi trần, tạm gọi là thế giới " vậy thôi. Pháp không có người nói, không có chổ nói thì làm sao có đấng nào đó sanh ra toàn thể vũ trụ ?
No comments:
Post a Comment