Phật dạy cho các đệ tử của ngài vào thời kỳ mạt pháp.
Huynh Mai Đặng : trong kinh kim cang có đoạn:
" Tu bồ Đề như trong sông Hằng có bao nhiêu số cát, số sông Hằng nhiều như số cát như thế ý ông nghĩ sao? số cát của các sông Hằng ấy có nhiều chăng ?
Tu bồ Đề thưa: bạch thế tôn rất nhiều,chỉ các sông Hằng còn nhiều vô số, huống là số cát kia
Này Tu bồ Đề, nay ta bảo thật với ông, nếu có người thiện nam thiện nữ đem 7 báu đầy dẫy tam thiên đại thiên thế giới bằng số cát sông Hằng kia ra bố thí thì được phước nhiều chăng?
Tu bồ Đề thưa: bạch thế tôn rất nhiều.
Phật bảo Tu bồ Đề: nếu người thiện nam,thiện nữ thọ trì kinh này bài kệ 4 câu và giảng nói cho người khác nghe thời phước đức này nhiều hơn phước đức trước."
Ý nghĩa đoạn kinh này như thế nào, mong sư huynh từ bi hoan hỹ chi điểm cho. Kính tri ân sư huynh. Adiđà Phật.
Nơi đoạn kinh này đức Phật
nói về bố thí tài và bố thí pháp. Ngài đem số cát sông Hằng
ra làm dụ.Bảy thứ báu vật trong kinh thường hay nói là :
vàng, bạc, lưu ly, pha lê, xa cừ, xích châu, mã não. Phật nói
cho dù người đem thất bảo nhiều như số cát sông Hằng này ra
mà bố thí, thì cũng không bằng người thọ trì kinh này dù chỉ
một bài kệ 4 câu thì phước đức nhiều hơn người bố thí trước
kia...thế thì bạn cũng đủ biết rằng việc bố thí pháp là cao
cả bậc nhất.
Chào bạn, khi nói đến sông Hằng là nói đến tên của 1 con sông lớn nhất ở Ấn Độ, và chia ra rất nhiều nhánh.
Nó
bắt nguồn từ Hy mã lạp sơn và bắt đầu chảy từ bao giờ chưa
ai biết, thế thì dung lượng nước đã chảy qua trên con sông ấy
thử nghĩ có ai tính đếm được không ? tư tưởng là dòng nước,
Thiền là sự chảy không bến bờ.
Cảnh
tượng: núi, sông, đất, cát thuộc về thiên nhiên và trong mọi
khoảnh khắc chúng đều thay đổi như 1 dòng nước đang tuôn chảy.
Chúng ta không thể uống cùng một cụm nước từ dòng sông 2 lần,
có nghĩa rằng đừng để mất cơ hội việc giác ngộ hay thành
Phật, không cần chờ đến kiếp sau, cũng như không phải chờ nghe
cho hết bài kinh mà hãy tận dụng tư duy dù chỉ là bài kệ 4
câu cũng thừa đủ cho bạn trở về với thiên nhiên sống với thiên
nhiên, bỡi vì thiên nhiên không có bản ngã...cây cỏ vẫn tự vương
lên, hoa vẫn nở mỗi mùa không cần đẹp, chim vẫn hót 1 điệu mà
không cần thay đổi để hay hơn, bởi vì bản tính của chúng đều
vô ngã...
Vàng, bạc là tài
thí, thất bảo là vật qúy hiếm, nếu thất bảo nhiều như số
cát sông Hằng, nhiều vô số như thế thì thử hỏi có còn qúy
báu nửa không ? chỉ hiếm thì mới có gía trị. Cho nên dù là
tài thí nhiều nhưng đâu đâu cũng có thì gía trị ngang nhau và
người thọ dụng được chỉ 1 đời. Còn bố thí pháp thì sự thọ
dụng từ đời này sang đời khác, từ thế hệ này sang thế hệ
khác.
xin chào bạn chúc bạn sớm trở về với cuộc sống thiên nhiên. A di đà Phật
Tuệquang
No comments:
Post a Comment