Tuệ Quang xin chào các đạo hữu,

...nếu bạn khóc, tôi sẽ khóc cùng với bạn - nếu bạn không có những gì buồn thì chúng ta bắt đầu kể chuyện tếu - nếu bạn gặp bất hạnh, mà trước mặt bạn là ngỏ cụt của cuối đường, thì tại nơi đó bạn có đủ 1 mảnh đất để tọa thiền...hạnh phúc và chân lý không phải là điểm đến ở cuối đường hay mong cầu về một cõi, mà nó ở ngay trên từng bước của chúng ta đi...vì có khởi sự đi nên mới có đến, vì có sự quyết tâm mong cầu muốn đạt được nên những vọng tưởng của sự tham lam sẽ hiện lên, đó là những muộn phiền khổ đau trong cuộc hành trình đi tìm Phật tánh và chân lý . Nếu bạn không biết trước tôi, thì cho dù tôi có đứng trước mặt bạn, bạn cũng không thể nhận ra...Phật Tánh không phải là cái nỗ lực đi tìm vì nó không phải là một vật hiện hữu đã có sẵn từ trước mà ta đã một lần biết qua....Cái gì không đến cũng không đi ? hãy nhìn lên bầu trời để quán chiếu, nơi mà ta đã có mặt từ đó, vì có sanh nên có tử, vì cái đến chỉ là sự dừng lại tạm thời nên rồi cũng phải ra đi cho dù ta có thích hay không thích...hãy nhìn lên bầu trời, nếu ta tìm kiếm Phật Tánh, Niết Bàn hay Cực-Lạc thì ta sẽ thấy những đám mây phiền não kéo đến, ta sẽ không tìm thấy được những gì ngoài hình tướng của đám mây, ta không thể nào nắm giữ được nó dù là hình ảnh của 1 vị Phật hay 1 vị Bồ-Tát...mây thì có đến có đi, nhưng bầu trời thì không đến cũng không đi...đó là sự rỗng không thanh tịnh và sáng suốt. Có ai thấy được hình ảnh của chư vị Phật hay Bồ-Tát dưới 1 bầu trời không mây chưa ? bầu trời không đến cũng không đi, mà tọa thiền thì không đi nhưng tất cả vạn thể của vũ trụ đều sẽ đến. Mô Phật

Tuệ Quang



Sunday, April 8, 2012

Người Khất sĩ Vô Danh

























Tay ôm bát, nhiếp tâm nhìn phía trước,
Vãn bối độc hành, tự tại ung dung.
Thiện đạo xa xôi, vạn pháp trùng trùng,
Người khất sĩ tỉnh tâm rồi đếm bước.

Phật tánh trong tâm, tùy duyên làm phước,
Quán chiếu kiên trì, ngũ giới tam quy.
Mỗi ngày mỗi đi, thọ trai một bửa,
Khất sĩ cơ hàn, không aó cà sa.

Chung quanh ta là thế giới Ta-bà,
Sanh rồi Tử, Bệnh, Gìa...là gốc...khổ.
Tập đế là Nhân, Niết-Bàn phải liễu ngộ,
Đạo đế là đường quán chiếu để tư duy.

Là phàm phu, nên bỏ hết hành quyền,
Không xin cơm và cũng chẳng xin tiền.
Xin: đạo pháp để nuôi thân huệ mạng,
Đi mà đi...không biết đến để đi   ./.

Tuệ Quang    Tracy Ca, July 19, 2006

No comments:

Post a Comment