Tuệ Quang xin chào các đạo hữu,

...nếu bạn khóc, tôi sẽ khóc cùng với bạn - nếu bạn không có những gì buồn thì chúng ta bắt đầu kể chuyện tếu - nếu bạn gặp bất hạnh, mà trước mặt bạn là ngỏ cụt của cuối đường, thì tại nơi đó bạn có đủ 1 mảnh đất để tọa thiền...hạnh phúc và chân lý không phải là điểm đến ở cuối đường hay mong cầu về một cõi, mà nó ở ngay trên từng bước của chúng ta đi...vì có khởi sự đi nên mới có đến, vì có sự quyết tâm mong cầu muốn đạt được nên những vọng tưởng của sự tham lam sẽ hiện lên, đó là những muộn phiền khổ đau trong cuộc hành trình đi tìm Phật tánh và chân lý . Nếu bạn không biết trước tôi, thì cho dù tôi có đứng trước mặt bạn, bạn cũng không thể nhận ra...Phật Tánh không phải là cái nỗ lực đi tìm vì nó không phải là một vật hiện hữu đã có sẵn từ trước mà ta đã một lần biết qua....Cái gì không đến cũng không đi ? hãy nhìn lên bầu trời để quán chiếu, nơi mà ta đã có mặt từ đó, vì có sanh nên có tử, vì cái đến chỉ là sự dừng lại tạm thời nên rồi cũng phải ra đi cho dù ta có thích hay không thích...hãy nhìn lên bầu trời, nếu ta tìm kiếm Phật Tánh, Niết Bàn hay Cực-Lạc thì ta sẽ thấy những đám mây phiền não kéo đến, ta sẽ không tìm thấy được những gì ngoài hình tướng của đám mây, ta không thể nào nắm giữ được nó dù là hình ảnh của 1 vị Phật hay 1 vị Bồ-Tát...mây thì có đến có đi, nhưng bầu trời thì không đến cũng không đi...đó là sự rỗng không thanh tịnh và sáng suốt. Có ai thấy được hình ảnh của chư vị Phật hay Bồ-Tát dưới 1 bầu trời không mây chưa ? bầu trời không đến cũng không đi, mà tọa thiền thì không đi nhưng tất cả vạn thể của vũ trụ đều sẽ đến. Mô Phật

Tuệ Quang



Sunday, April 8, 2012

Linh tại Ngã...bất linh tại Ngã

Linh tại Ngã..bất linh tại Ngã

Đăng ngày: 03:39 23-10-2011
Thư mục: Tổng hợp
Tại 1 làng nọ, có 1 chàng làm nghề giữ Trâu mướn, cứ mồi buổi sáng sớm, chàng ta đến lùa Trâu ra đồng cho Trâu ăn cỏ và tắm lội rồi chiều lùa Trâu về giao cho chủ. Công việc cơm nước xong xuôi, chàng ta ngồi xuống tụng 1 thời kinh và ngày qua ngày công việc cũng chỉ có chừng đó...
1 hôm vào buổi chiều, có một người bán hàng dừng lại khi nghe tiếng tụng kinh văng vẵng từ bên trong 1 ngôi nhà hoan, người khách bèn tò mò bước vào, nhìn thấy 1 vị tuổi ngoài 40 đang ngồi điềm đạm tụng từng câu kinh, người khách bèn qùy xuống và chấp tay...
Sau khi nghe tụng kinh xong, người khách thấy trước bàn thờ không có bất kỳ 1 hình tượng của đức Phật hay 1 vị Bồ-tát nào, mà chỉ thấy 1 vật gì trắng và sáng để trong cái ly nên bèn hỏi vị cư-sỹ:
- Thưa ông cái vật trong ly đó là cái gì mà ông nhìn và tụng châm chú như thế ?
vị cư-sỹ trả lời :
- ồ, cái đó là xá-lợi đấy...
Người khách bán hàng nghe xong bèn chấp tay cầu nguyện 1 hồi lâu rồi lạy và ra về...
Sau đó 1 tháng người ta dần dần tìm đến ngôi nhà hoan để cầu xin, vì tin đồn rằng ai đến đó cầu xin gì được nấy, buôn bán thịnh vượng làm ăn phát đạt. Số người đến mỗi ngày mỗi đông và rồi trước kia từ 1 ngôi nhà hoan nay trở thành 1 ngôi Chùa nhỏ thật đẹp...tiếng đồn mỗi ngày 1 nhiều...đồn đến tai vị Hòa Thượng đang trụ trì tại 1 ngôi Chùa lớn trong tỉnh, vị H.T nói :
- Lạ nhĩ, Chùa ta to Phật lớn như thế nầy mà không có xá-lợi để thờ, vậy nơi Am , Cốc kia làm thế nào mà có được...
Rồi ngài quyết định thân chinh đến nơi để hỏi cho rõ hư thực...khi đến nơi vị Hòa Thượng bèn hỏi người cư-sỹ :
- Cái vật trong ly đó là vật gì mà trong sáng và đẹp đẻ thế, phải chăng là xá-lợi ư ?
vị cư-sỹ an nhiên trả lời :
- Thưa ngài, đó là cái xương bò, chứ có phải xá-lợi gì đâu...


*
*linh tại Ngã, bất linh tại Ngã....Phật tại Tâm

Tuệquang

No comments:

Post a Comment